Mang thai 7 tháng, mẹ bầu bị gia đình nội hắt hủi, nhà ngoại đuổi đi trong đêm - Diễn đàn bà bầu ĐangBầu.com

Mang thai 7 tháng, mẹ bầu bị gia đình nội hắt hủi, nhà ngoại đuổi đi trong đêm

Tiểu Nhị

Tiểu Nhị

Thành viên chính thức
Khi mang bầu, cô những tưởng được gia đình chồng chào đón, ai ngờ đâu họ hắt hủi, đuổi mẹ con cô đi và cưới cho con trai mình người vợ khác chỉ vì cô sinh con gái.


Người ta cứ nói, mang thai con nào cũng là con, gái hay trai đều được. Rồi lại nói “ruộng sâu, trâu nái không bằng con gái đầu lòng” như một cách chứng minh con gái cũng là bảo vật chẳng kém gì con trai.

Thế nhưng, mới đây một câu chuyện đau lòng được một bà mẹ trẻ tâm sự khiến nhiều người bỗng bàng hoàng nhận ra, xã hội phát triển không có nghĩa mỗi cá nhân đều hiện đại và “nghĩ thoáng”. Ở đâu đó “biết đẻ” vẫn là khái niệm để chỉ những người phụ nữ đẻ được con trai thậm chí sinh con gái là biểu hiện của những bà mẹ "vô phúc".


Bà mẹ trẻ khóc hết nước mắt vì bị nhà chồng hắt hủi. (Ảnh minh họa)

Theo đó, trên một nhóm của các mẹ, cô gái có tên A.N đau đớn, tuyệt vọng kể lại chuyện mang thai của mình khi ôm con lang thang ngoài đường giữa trời mưa, không biết ngày mai 2 mẹ con sẽ đi về đâu. Cô cho hay, cô từng có một chuyện tình thật đẹp với người con trai cô yêu 4 năm mà sau đó trở thành chồng cô và hiện tại là chồng cũ. Thời gian yêu nhau, anh hiền lành, tốt tính, luôn là người nhún nhường cô nhưng lấy về mới biết phía sau là một con người hoàn toàn khác - bạc nhược và nghe lời mẹ tới cực đoan.

Lấy nhau 7 tháng, cô mang bầu, đứa con đầu lòng lẽ ra phải được cưng chiều, chào đón thì hiện thực tàn khốc, chỉ sau 3 tháng mang thai, khi siêu âm là con gái mọi chuyện thay đổi 180 độ. Mẹ chồng không ưng, đi đá thúng về đá nia, chồng mặt sưng, mày sỉa rượu bia suốt ngày lại thêm chị em chồng ra vào bóng gió... mang thai người ta tẩm bổ, nghỉ ngơi, giữ tâm trạng thoải mái còn cô nuốt nước mắt vào trong, chỉ mong có cuộc sống yên ổn, sinh con, nuôi con mà cũng chẳng ai nguyện ý.



Bài đăng của A.N nhận được sự đồng cảm của các mẹ.

Nguyên văn, cô kể lại:

"Em và con đang ở ngoài đường các chị ạ. Nhà nghỉ cách xa quá, em ở quê mà. Xe không có, xe ôm cũng không, taxi lại càng không. 2 mẹ con đang lẽo đẽo cắp nhau đi bộ thì trời mưa tầm tã lại phải dừng lại nhà dân trú mưa. Nhìn con ngủ ngoan mà chảy nước mắt.

Em bị 2 cô em nhà dì kiếm chuyện rồi đuổi ra khỏi nhà. Trách sao được! Nhà họ mà, mình ở nhờ phải chịu thôi. Nghĩ phận đàn bà bạc bẽo quá! Em quen chồng cũ em ở một quán cà phê khi em đang là sinh viên đi làm thêm. Lúc ấy công việc của anh cũng ổn định rồi, thấy em thì anh ngỏ ý xin số rồi quen.

4 năm yêu nhau thấy anh hiền và vui tính, lần nào cãi nhau anh cũng là người xuống nước xin lỗi trước, chưa bao giờ bọn em giận nhau được quá 2 ngày. Vậy mà cuộc sống như địa ngục từ khi kết hôn. Anh nhu nhược và phụ thuộc mẹ quá đà. Cưới được 7 tháng thì em có bầu. Thời gian đầu nhà chồng chăm em lắm, không cho em đụng tay bất cứ việc gì từ quét nhà hay rửa bát, bắt em nghỉ làm vì sợ ảnh hưởng cái thai.

Vậy mà từ khi bầu 3 tháng, siêu âm biết em bầu bé gái, nhà họ thay đổi hẳn. Mẹ chồng bắt đầu cạnh khóe em không biết đẻ, chị chồng thì đá thúng đụng nia, nói ý nói tứ về chuyện gia đình em phức tạp. Em chồng thấy em chẳng buồn chào hỏi, em như cái gai trong mắt họ. Chồng em thì tỏ ra chán chường, anh ấy đi nhậu nhiều hơn. Em cũng bắt đầu nhận ra lý do mẹ chồng bảo chồng em từ từ hãy đăng ký kết hôn.

Em bàn với chồng em ra Hà Nội đi làm lại, anh đồng ý. Anh phán câu xanh rờn: "Thôi đi làm cũng được, ở nhà ăn bám cũng được tích sự gì đâu!". Qua ngày hôm sau em khăn gói ra Hà Nội. Chẳng ai hỏi han em đi đâu hay làm gì, chồng cũng kêu bận chẳng ra tiễn...

Bầu 7 tháng thì chồng gọi điện cho em bảo ly dị. Mẹ chồng gọi em bảo: "Tao sắp cưới vợ mới cho thằng T., nó đang bầu cháu trai đích tôn của nhà tao. Mày khôn hồn thì đừng lôi cái thai ra mà níu kéo nó. Con vịt trời con mày đẻ mày tự nuôi. Mai con L. nó về đây ở hẳn".


Mẹ chồng cay nghiệt hắt hủi con dâu, cưới cho con trai vợ mới để đẻ con trai. (Ảnh minh họa)

Ở cái thế kỷ này vẫn có những gia đình ruồng bỏ cháu mình chỉ vì nó là con gái. Có những thằng hèn rũ bỏ 5 năm yêu thương tình nghĩa vợ chồng để chạy theo bồ quen vài tháng...

Em chỉ im lặng, vì biết có về gào thét đánh ghen, trách móc chồng phụ bạc, hay nói lý lẽ với nhà chồng thì cũng chỉ rước thêm tủi hổ. Thời điểm ấy em từng nghĩ đến việc tự tử. Mà mỗi lần nhìn hình con trên giấy siêu âm lại tự nhủ phải cố vì con. Em vứt sim, vứt nhẫn cưới, em quyết tâm bước ra khỏi cái nhà ấy.

Mà đúng là, em không có nhà để về thật. Bố mẹ em ly dị từ lâu, mẹ em lên miền núi đi buôn rồi lấy chồng khác, ở hẳn trên ấy. Bố em cũng rước vợ mới về. Họ chẳng còn nhớ em là ai, ngày cưới em chỉ có dì em đại diện nhà gái. Sinh con, cũng dành được một ít vốn nhưng không đủ, em gọi điện nhờ dì cho em về ở. Nhà dì em cũng chẳng dư dả gì, lại đông con cái.

Con em được hơn 1 tháng rồi, tử cung cao phải sinh mổ nên tiền tiết kiệm của em cũng hết sạch. Bạn bè cho vay lo bỉm tã cho con cũng chẳng còn nhiều. Không đưa được tiền cho dì đi chợ, em bắt đầu bị mấy đứa em hạnh họe, bảo em ăn nhờ ở đậu còn không biết điều. Nay đỉnh điểm, con em đi tiêm về nên quấy khóc. Chúng nó bảo ồn quá đi làm về cũng không được nghỉ ngơi, chúng nó gom đồ của em rồi đuổi đi, dì em chẳng có nhà.

Chẳng hiểu kiếp trước em ăn ở làm sao, kiếp này hẩm hiu quá các chị ạ. Con còn đỏ hỏn, trời thì mưa gió nó nỡ lòng nào...".


Thương cho số phận An Nhiên nhiều mẹ muốn giúp đỡ cô cùng bé con mới sinh.
Sau khi đăng tải, câu chuyện mang bầu đầy nước mắt của A.N khiến nhiều người vô cùng xót xa. Cũng bởi ai đã làm vợ, làm mẹ đều hiểu với phụ nữ, dù trước đó có đánh Đông dẹp Bắc thì khi lấy chồng chỉ muốn một cuộc đời bình yên, một gia đình hạnh phúc với chồng thương yêu, con cái sinh ra xinh xắn, khỏe mạnh.

Có người vì thế lên tiếng chê trách gia đình chồng cô vô tâm, vô tính nỡ hắt hủi con cháu mình giữa lúc con dâu bụng mang dạ chửa. Đồng thời cũng không ít thành viên cảm thấy thương cảm muốn giúp đỡ, cưu mang mẹ con cô trong những ngày tới, ít nhất tới khi bé con cứng cáp để cô có thể đi làm.


Nguyên Lân bình luận: “Thương hai mẹ con quá. Nhưng biết làm sao mà giúp được đây địa chỉ không biết mà có biết thì anh cũng ở quá xa. Thôi hai mẹ con cố gắng lên em nhé. Ở hiền gặp lành em ạ, sẽ có người giúp em đấy.”

“Đọc mà thấy thương quá nhưng cũng chẳng thể giúp được bạn mình còn một nách hai đứa con, thật sự đã rất nhiều lần chỉ muốn biến mất khỏi thế gian này nhưng nghĩ đến các con lại không thể làm được. Cố lên em nhé, mỗi ngày con một lớn rồi thì sẽ đỡ vất vả hơn em ạ. Đừng nghĩ ngợi gì mà phải giữ gìn sức khỏe để làm bờ vai cho con dựa em nhé.” Hoa Tran động viên.

Mina Nguyen nhắn nhủ: “Hãy mạnh mẽ lên vì con gái của mình em nhé. Chị tin là mình sống tốt và luôn cố gắng vươn lên thì ông trời sẽ thương mình. Tạm thời em đưa con vào một số trung tâm hỗ trợ mà các chị đã giới thiệu ở trên, ổn định rồi đi kiếm việc làm. Sống tốt, ngẩng cao đầu là cách trả thù tốt nhất em à. Chúc mẹ con em luôn mạnh khoẻ và bình an.”

Được biết, hiện tại, sau khi đã ra khỏi nhà dì, cô cùng con đã lên Hà Nội để bắt đầu cuộc sống mới. 2 người bạn từ hồi đại học quyết định cho mẹ trẻ ở nhờ, bên cạnh nhà trọ lại có người nhận trông trẻ giúp.


Cô lên tiếng cảm ơn mọi người sau 1 đêm lang thang hôm nay cô đã lên Hà Nội.

Về mọi chuyện đã qua, cô nói, bản thân đã làm mẹ của 1 đứa trẻ, mọi chuyện chẳng còn muốn phân bua đúng sai, làm bung bét mọi chuyện để thêm đau đầu. Đồng thời cô cũng gửi lời cảm ơn tới những người có tấm lòng rộng mở có ý muốn giúp đỡ mẹ con cô dù không hề quen biết.

An Nhiên (st)
 
Bên trên